Sinope (vệ tinh)
Sinope (vệ tinh)

Sinope (vệ tinh)

Sinope (/sɪˈnoʊpi/ si-NOH-pee;[4] tiếng Hy Lạp: Σινώπη) là một vệ tinh dị hình của Sao Mộc được Seth Barnes Nicholson phát hiện tại Đài thiên văn Lick vào năm 1914,[5] và được đặt theo tên của vị thần Sinope trong thần thoại Hy Lạp.Tên của vệ tinh này không phải "Sinope" cho đến năm 1975;[6][7] trước đó nó được gọi là Jupiter IX. Đôi khi nó được gọi là "Hades" [8] trong khoảng thời gian từ 1955 đến 1975.Sinope là vệ tinh được biết đến ngoài cùng của Sao Mộc cho đến khi phát hiện ra Megaclite vào năm 2000. Vệ tinh xa nhất của Sao Mộc hiện được biết là S/2003 J 2.

Sinope (vệ tinh)

Suất phản chiếu 0.04 (dự đoán)[2][3]
Bán kính trung bình ~19 km[2][3]
Thể tích ~28,700 km3
Độ lệch tâm 0.25[1]
Vệ tinh của Sao Mộc
Hấp dẫn bề mặt 0.014 m/s2 (0.001 g)
Khám phá bởi S. B. Nicholson
Cận điểm quỹ đạo 18,237,600 km
Tốc độ vũ trụ cấp 1 2.252 km/s
Khối lượng 7.5×1016 kg
Độ nghiêng quỹ đạo 128.11° (đến đường hoàng đạo)
153.12° (đến xích đạo của Sao Mộc)[1]
Mật độ khối lượng thể tích 2.6 g/cm3 (dự đoán)[2]
Viễn điểm quỹ đạo 30,191,200 km
Nhiệt độ ~124 K
Chu kỳ quỹ đạo 724.1 d (1.95 a)[1]
Tốc độ vũ trụ cấp 2 ~0.023 km/s
Bán kính 23,540,000 km[1]
Ngày phát hiện ngày 21 tháng 7 năm 1914